Xin click vào hình để hiển thị lớn.
28 tháng 8 2013
27 tháng 8 2013
26 tháng 8 2013
24 tháng 8 2013
23 tháng 8 2013
THƯỢNG SƠN GIÁO HUẤN.
(Ý Tin Mừng: Mt. 5, 1-48; Mt. 6, 1-34;
Mt. 7, 1-27)
Đây phước thiên đàng!
Này ơn cứu độ.
Giáo huấn lời vàng!
Chư dân ái mộ.
Phúc thay:
Ai tâm hồn nghèo khó – Nước Trời của họ
không xa.
Kẻ tính nết hiền hòa – Đất Hứa nghiệp
gia vĩnh thổ.
Người âu lo sầu khổ - Hóa Công nâng đỡ
ủi an.
Ai chính trực tâm can – Thiên Chúa thưởng
ban cứu vớt.
Người một đời thương xót – Cha lành chia
sớt xót thương.
Ai trong sạch giá gương – Đời sau thiên
nhan chiêm ngưỡng.
Kẻ hòa bình xây dựng – Được làm con đấng
Chí Tôn.
Người tử đạo sắt son – Rỡ ràng triều
thiên bất tận.
Con là muối ướp thấm đời vị
mặn!
Con là đèn soi nhân thế ánh quang!
Muối chẳng mặn vô duyên, muối
vứt đi cho quách.
Đèn không soi ngõ ngách, đèn
nên tắt tiêu tan.
Luật Mô-sê son sắt – Thầy đến
ắt kiện tòan.
Lời ngôn sứ đá vàng – Thầy
sẵn sàng minh chứng.
Dù núi non chuyển động, lề
luật mãi trường tồn.
Dẫu sông cạn núi mòn, điều
răn luôn liên lỉ.
Không theo thói giả hình luật
sĩ,
Hãy ở ăn liêm sỉ đường hòang.
Phải tuân hành thập đạo giới
răn,
Đừng xúc phạm mười điều
khuyên nhủ.
Luật xưa cũ: Sát nhân giả tử
- Ra công đường xét xử tội khiên.
Luật thầy ban: Nhân ái vi
tiên – Vào đền thánh bình yên tiến lễ.
Chớ giận dữ, trách chê, khinh
rẻ,
Nên hõan hòa, đại lượng, bao
dung.
Tiến trước bàn thờ dâng lễ, khoan
khoan tam tỉnh ngô thân,
Lui sau dẹp nỗi bất bình, kíp
kíp dĩ hòa vi qúy.
Ngắm nhan sắc mắt nhìn cho
phỉ!
Thầm khát khao dạ nghĩ ngọai
tình.
Móc mắt ném đi - khỏi láo
liên lúng liếng ưa nhìn,
Chặt tay cho đứt - không làm
cớ bất minh sa đọa.
Thà tàn phế hình hài, hầu
tránh điều tai họa,
Hơn tòan thân nguyên vẹn, lại vương
mắc trầm luân.
Đừng rẫy ruồng, hủy giao ước hôn nhân,
Chớ bội ước, phụ tào khang
tấm mẳn.
Đừng lấy đất thấp - trời cao
: thề bồi luẩn quẩn,
Chớ đem thành trì -đầu óc: thưa thốt quàng xiên.
Trời là ngai Thiên Chúa ngự
lên,
Đất là bệ Hóa Công đặt xuống
.
Thành là chốn vua trên cao
trọng,
Đầu là nơi mọc tóc trắng đen.
“Có nói có” chớ bịa đặt thêm,
“Không nói không” đừng thêu
dệt nữa.
Chớ tranh biện với phường kẻ
dữ,
Đừng chống kình cùng đứa ngụy
ngôn.
Ai cần lột áo trong, hãy đưa
luôn áo khóac.
Ai muốn đưa tay tát, hãy chìa
nốt má kia.
Ai mượn vay chớ ngỏanh đầu
đi,
Ai xin xỏ nên quay mặt lại.
Thương kẻ hằn thù, yêu người
ngược đãi.
Nguyện đứa hãm hại, cầu kẻ vu
oan.
Ánh mặt trời soi chiếu khắp
đồi non – chẳng trừ một ai ai xấu tốt.
Ơn mưa móc tưới nhuần tòan
trái đất – đâu tách đôi kẻ kẻ gian ngay.
Hãy trở nên hòan thiện ngày
ngày,
Như Chúa cả vẹn tòan kiếp
kiếp.
Chớ phô trương khi gia ơn làm
phước,
Hãy âm thầm lúc bố thí tha
nhân.
Kẻ phô trương hầu được tán
dương – đạo đức giả…đầy đường khắp phố.
Người nhân ái âm thầm giúp đỡ
- tay làm ơn… kín miệng bưng mồm.
Bọn giả hình cầu nguyện trước
công môn – trong nhà hội mọi người thấy dễ.
Người chân thực khấn xin nơi
vắng vẻ - cùng trời cao thấu suốt nơi nơi.
Nguyện rằng:
Lạy Chúa Cha đấng ngự trên trời,
Xin danh Cha sáng ngời vinh hiển,
Triều đại
Cha xin mau mau đến,
Trời đất Cha thánh ý an bài.
Xin Cha ban lương thực hằng ngày.
Hôm nay và ngày mai đầy đủ.
Xóa tội con mê lầm dung thứ,
Con cũng tha kẻ lỗi cùng con.
Đừng để sa cám dỗ linh hồn,
Mà cứu vớt khỏi muôn sự dữ.
Lúc sám hối: đừng giả trá sầu
buồn ủ rũ,
Khi ăn chay: hãy an nhiên
tươi tỉnh mừng vui.
Chỉ có Cha hiện diện khắp
nơi,
Thấu hiểu hết tâm tình thống
hối.
Đừng tích góp của lả trần
gian, làm mồi cho mọt mối,
Chớ trữ tàng bạc vàng dưới
đất, sẽ mất bởi gian phi.
Nên gởi gắm vào kho Thiên
Quốc, nơi chẳng mất suyển suy,
Vun kho tàng công đức khắc
ghi, lãi sinh sôi dư đủ.
Không ai thể làm tôi hai chủ!
Không ai lo phục vụ lưỡng
tòan,
Hoặc làm tôi tiền bạc đa đoan,
Hoặc thờ phụng Chúa trên vĩnh
cửu.
Đừng lo lắng của ăn đủ thiếu,
Chớ ưu tư y phục rách lành.
Kìa lũ chim chao rợp đồng
xanh – không gặt hái Trời còn nuôi nấng.
Nọ hoa huệ xinh tươi búp trắng
- chẳng may thêu Chúa mặc bạch bào.
Quẳng gánh lo phù thế lao
xao,
Tìm chân lý nước trời tiên
quyết.
Chớ xét đóan bày điều khắc
nghiệt.
Đừng đong thưng xảo đấu đầy
vơi.
Ngó tha nhân bụi rác tròng người,
Soi bản ngã cây xà mục thị.
Của chí thánh chớ cho cẩu
trệ,
Hạt ngọc trai đừng vứt lũ
trư.
Giống súc sinh nào rõ chân hư,
Còn dầy đạp quay đầu cắn
quái.
Gõ sẽ mở, xin sẽ cho, tìm sẽ
thấy,
Đừng rụt rè, chớ ngần ngại,
cứ bền tâm.
Cha trên Trời đấng chí tín
chí nhân,
Cổng rất thánh mở rộng đường rộng
ngõ.
Vậy con muốn tha nhân giúp đỡ,
Hãy tiên vàn giúp đỡ tha nhân.
Đường thênh thang dẫn đến
diệt vong,
Lối ngõ hẹp đưa vào sự sống.
Nên cảnh giác bọn giả hình
lật lọng,
Hãy dè chừng ngôn sứ giả tham
tàn.
Đội lốt chiên, dạ sói thật ác
tâm,
Ngồi rình rập chờ mồi toan cắn
cấu.
Gieo hạt xấu thì sinh ra cây
xấu,
Trồng cây lành ắt gặt được
qủa lành.
Hãy xem cây từ lúc sản sinh,
Hầu biết được trái lành trái
xấu.
Ai nghe rõ lời thầy – nghĩ
suy cho thấu.
Ai thực hành thánh ý – nung
nấu trong lòng.
Xây nhà trên đá mới thực là
khôn,
Dựng tháp dưới bùn than ôi
rất dại.
Những điều thầy dậy!
Suy tụng ân cần.
Khắc cốt ghi tâm…
Nước Trời vậy đấy!
Bùi Nghiệp
(nguồn BT Hiệp Thông)
(2008)
22 tháng 8 2013
21 tháng 8 2013
19 tháng 8 2013
18 tháng 8 2013
17 tháng 8 2013
TIỆC CƯỚI CA-NAN
(chơi chữ)
E không đủ rượu tiệc tân hôn,
T tái
chủ nhân điếng cả hồn.
Y lệnh đổ đầy chum hũ vại!
A ha nước hóa rượu đầy ngon…
B nguyên hũ rượu mời quan
khách,
N nếm xem sao miệng bỗng tròn.
M ngạc nhiên nhìn đôi mắt trố!
Ơ hơ sao thế nghẹn gì không?
Ô đấy quyền năng đấng Chí tôn,
U sầu chi lắm dạ bòng bong.
K mừng vui nhé nào yên dạ,
H xướng lên đi thỏa cõi lòng.
M mịt trong đầu tin phép lạ,
L đờ trong óc cậy càn khôn.
Ê hề đầy ngập bao hương vị,
Ư quá nồng nàn vượt ước mong…
Bùi Nghiệp
16 tháng 8 2013
THÁNH PHỤNG
Em-ma-nu-el,
Thánh
Lê Văn Phụng.
Gương
sáng giáo dân!
Can
tràng anh dũng!
Sách
ghi:
Họ đạo Đầu Nước, năm bính thìn trời gieo hạt lúa thơm
(*).
Vùng Cù-lao-Ven, niên kỷ ngọ đất ấp ôm nhân chứng (**).
Hiền lành chơn chất bậc giáo dân,
Cần mẫn thiện lương đời gia trưởng.
Lập gia thất hiền thê chăm chỉ, một gốc nho trĩu qủa nhiệm
màu.
Gánh gia đình con cái hiền ngoan, chín nhánh lộc sum suê
thiên dụng.
Không đoái hoài bổng lộc hư danh,
Chẳng tiếc nuối chức quyền cao vọng.
Gương ngoài đời bác ái công bằng,
Việc trong đạo dựng xây trang trọng.
Giảng dự tòng giáo lý khai tâm,
Dậy con trẻ tín điều hằng sống.
Tiếng đờn kìm trầm trầm bổng bổng, cùng vầng trăng khi
khuyết khi tròn!
Giọng hò lý nhặt nhặt khoan khoan, theo con nước lúc ròng
lúc đứng.
Âm thầm giấu cất thừa sai,
Lặng lẽ chở che đạo trưởng…
Ngờ
đâu:
Trời đảo phong ba!
Đất bằng nổi sóng!!
Cơn bách hại giáng đầu con đỏ, chiếu hôn quân truy sát đầu
nguồn,
Ách diệt vong triệt hạ dân đen, lệnh bạo chúa khu trừ tận
ngọn.
Kẻ nội phản hai lòng rình rập, báo quan quyền vây hãm lập
công.
Người trung kiên một buổi sa chân, lùa tín hữu lâm vòng
nguy khốn.
Lửa bập bùng bóng đuốc múa lập lòe,
Thép sáng quắc ánh gươm khuơ lồng lộn.
Đêm Cù Lao mây đen cuồn cuộn, dư ba mươi giáo hữu gông cùm.
Ngày Đầu Nước sóng đỏ cồn cào, một linh mục sa vòng lao khổn.
Quan
chấp hình đầu tỉnh khảo tra,
Người
chủ chốt đích danh “Trùm Phụng”.
Lấy chức trọng quyền cao phủ dụ, tấc lòng thành tuyên thệ
đức tin.
Đưa bạc vàng tước lộc quy hàng, dạ sắt đá thề nguyền kiên
vững.
Thương
ôi!
Nơi pháp trường, dòng An Giang nước đục sóng buồn,
Chốn hành quyết, đường Châu Đốc bụi mờ nắng bỏng.
Nhủ cháu con giữ tấm lòng son,
Hôn ảnh Chúa đợi giờ tử trọng.
Lệnh giảo thét vang!
Chão thừng thắt họng!!
Xác phàm trần hơi thở lụn tàn,
Hồn tử sĩ khí hùng sừng sững.
Năm mươi năm, mộ chân phước bến nước trăng tô,
Đầu thiên kỷ, đài thánh nhân bên vàm gió lộng.
Đất trời mai một phôi phai!
Chân lý ngàn đời bền vững!!
Cất tiếng ngợi khen,
Cao lời chúc tụng.
Em-ma-nu-el!
Thánh Lê Văn Phụng!
Bùi Nghiệp
(*)
và (**) Thánh nhân sinh năm 1796, tử vì đạo năm 1859, tại pháp trường Chà Và –
Châu Đốc.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)