Viết về giáo xứ Núi
Sập, địa phận Long Xuyên
(Thân tặng bạn học: Benedicto Bùi Đức Hiền, LM quản sở)
(Thân tặng bạn học: Benedicto Bùi Đức Hiền, LM quản sở)
Vui thay Núi Sập!
Vui thay Núi Sập!
Xe cộ xôn xao,
Ghe thuyền tấp nập.
Đảo
hoa cương trên biển lúa dạt dào,
Đồi
thổ báu giữa bình nguyên trù mật.
Sắc
lục lam in bóng điểm đường mây,
Màu
tử ngọc vẽ hình tô cổ tháp.
Ngắm
hướng đông nam – Cái Sắn vỗ về!
Trông
phương Tây Bắc – Ba Thê ôm ấp.
Bởi
nhân kiệt địa
linh, khí thiêng sông núi đắp bồi!
Do
đất lành chim đậu, thiên hạ tứ phương hòa nhập!
Khách
thương hồ xuôi ngược hôm sớm râm ran,
Người
bản xứ đi về sáng chiều lũ lượt.
Sông
Thoại Giang, cà dom – xuồng lường – tam bản lượn lờ.
Dòng
Vĩnh Tế, tắc ráng, tàu thủy – ghe chành nhộn nhịp.
Trên
núi bóng cả cây cao,
Dưới
thung bờ xôi ruộng mật.
Chốn
thị tứ, dân Hoa – dân Ấn bán bán buôn buôn,
Ven
ngoại biên, người Thái, người Miên đặt lờ đặt nọp.
Dân
bản xứ cặm câu giăng lưới , nhậu nhẹt ngày ngày,
Kẻ
di cư thả cá đào ao, thêm nguồn thu nhập.
Ban
sáng:
Mới
thấy máy khoan đá xình xịch, thủng thỉnh
gài mìn.
Đã
nghe còi báo hú toe toe, vội vàng ẩn nấp.
Trên
triền núi, đoàn phu đá khòm lưng, xoạc cẳng đẩy xe rùa.
Dưới
bến sông, đội bốc chành ngảnh cổ, gò vai khuân đôi sọt.
Chiều
hôm:
Gái
dạo quanh tha thướt, rúc rích rúc ra.
Trai
dìu dặt chỉnh tề, tươm ta tươm tất.
Quầy
ven núi hàng hàng khô sặt gỏi bò.
Tiệm
bờ sông lớp lớp la de rượu thuốc.
Dưới
xuồng ba lá, đèn bánh ú lập lòe.
Trên
quán một gian, ánh măng sông sáng quắc.
Khúc
nam ai, song lan nhịp nhịp bồi hồi!
Câu
vọng cỗ, lục huyền rưng rưng não nuột!
Nhớ
xưa:
Đường
cát sỏi, vòng vèo chân núi uốn quanh.
Lối
hang dơi, thăm thẳm gió reo chóng mặt.
Ngoài
đền cụ Thoại, mái cong bốn hướng nam bắc tây đông.
Trong
điện Ngọc Hầu, giàn bệ tứ linh long ly quy hạc.
Ngày
Tống Gió, bát âm kèn trống mở hội Xiên lình.
Bữa
Lên Đồng, phèng mõ thanh la xuất hồn nhập cốt.
Chùa
Địa Tạng, Phật tổ - Phật bà sừng sững, buổi buổi nghi ngút khói nhang.
Miếu
cô hồn, bóng ma - bóng quế lượn lờ, đêm đêm cù bơ cù bất.
Am
cô Sáu sớm mai, ni nữ chày nện điểm kinh.
Miễu
ông Tà chiều tối, tăng nam mõ khua lốc cốc.
Chốn
bán buôn, giầu có lao xao!
Nơi
ngoại ải, nghèo nàn xơ xác.
Thuở ấy:
Dân
trí chửa cao.
Học
trình còn thấp
Nhà
cửa tềnh toàng, hôm nay chẳng biết ngày mai
Học
đường hiu quạnh, mảng chơi không màng học tập
Cha
lông bông úp nơm, bắt rắn, nhậu nhẹt thả giàn,
Mẹ
lởn vởn tứ sắc, số đề, nợ nần ngập mặt.
Dăm
bảy nóc nhà đạo gốc Gia Tô.
Vài
trăm mái lá chẳng Tiên chẳng Phật.
Nhà
thờ vắng bóng chủ chăn.
Xóm
đạo nép mình ngượng ngập.
Ruộng
thế trần, bát ngát thỏa no,
Đồng
truyền giáo, xác xơ đói khát.
Mà nay:
Năm
mươi năm nhân thế đổi thay,
Nửa
thế kỷ thời gian thấm thoát.
Sông
Thoại giang, có ngư phủ chài người.
Đất
Huệ Đức, được nông gia chuyên gặt.
Gieo
thông điệp hồng, làm nhân chứng Đức Ki-Tô
Thấm
dòng máu đỏ, Tử Đạo anh hùng son sắt
Tháp
cao vọng tiếng chuông ngân.
Thánh
đường vang ca khúc hát.
Núi
Sập! Núi Sập!
Thật
vui! Vui thật!!!
Bùi Nghiệp
(Lễ Vượt Qua – 2006)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét