Trang

Nhãn

25 tháng 12 2013

BA NHÀ HIỀN TRIẾT




(Đường thi – Lộc lư (*)

Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Ba nhà thông thái trẩy lên đường
Kìa vì sao chuyển nhìn nghi hoặc
Đó bóng tinh lưu ngắm khác thường
Quả quyết kỳ nhân phù hạnh phúc
Rõ ràng dị chúa giáng yêu thương
Mau mau hành lý cùng đi tới
Bỏ lại lầu vàng chớ vấn vương

Mịt mùng sa mạc buốt đêm trường
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Vạn lý non cao nhiều hiểm họa
Ngàn trùng núi thằm lắm tai ương
Sau lưng êm ấm không thèm khát
Trước mặt nguy nan cứ dũng cường
Đằng đẵng đêm thâu nào quản ngại
Một lòng diện kiến đức tân vương

Sao sáng hằng soi suốt chặng trường
Ô kìa bỗng chói tựa vầng dương
Như mùa xuân tới um màu sắc
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Hiện rõ lều tranh nơi tuyệt cốc
Mờ xa dinh thự chốn châu phường
Mơ màng bỡ ngỡ nào ai thấu
Mắt thịt bừng lên rõ tỏ tường

Nơi hang đá ẩm rất tầm thường
Hiện một hài đồng quá dễ thương
Mắt tỏa hào quang môi tựa ngọc
Mi tràn ánh sáng trán như gương
Bừng sao Bắc hiện mờ tinh đẩu
Mặc gió đông về ngập tuyết sương
Ấm áp trong vòng tay phụ mẫu
Chính quà Thượng Đế tặng muôn phương

Lễ vật bày ra tiến ấu vương
Vàng ròng mộc dược với trầm hương
Tượng trưng kính trọng lòng khâm phục
Bày tỏ thành tâm ý thảo nhường
Trăm nước bình an ca thái lạc
Ngàn dân hạnh phúc tấu du dương
Tạ từ hớn hở đầy tin mến
Mặc gió đông về ngập tuyết sương!

Bùi Nghiệp

 (*) Thể thơ lộc lư gồm 5 bài thất ngôn bát cú hoàn chỉnh đúng thi luật, trong mỗi bài có thứ tự lần lượt các câu 1, 2, 4,6,8 trùng nhau, nhưng là cột trụ chính mang ý tưởng toàn chủ đề bài.

22 tháng 12 2013

THAI NHI MỪNG NOEL





Nơi Uổng tử thành mừng Chúa giáng sinh
Kìa đụn khói sương đêm bay mờ mịt

Bong bóng bọt chưa tan ghềnh u tịch
Lũ thai nhi vất vưởng đón hài đồng
Con có tội gì không?
Một bào thai to gan gào nức nở!!

Cha hờ hững quay đầu không ngoái cổ
Mẹ điên cuồng móc bỏ vứt quăng đi
Sau truy hoan mở mắt có còn chi
Một vết tích bùn lầy đang thoi thóp

Này chiếc tã quấn con là túi xốp
Nôi con nằm chính thùng rác bên lề
Lũ kiến ruồi hội tụ hút đê mê
Vui tận hưởng món bầy nhầy thú vị

Con đã chết dù huyết còn tươm rỉ
Nhịp tim sầu hết máy đập vu vơ
Ánh thái dương chưa biết đến bao giờ
Nay oan khuất hồn lang thang uổng tử

Con phiêu dạt lênh đênh vào vũ trụ
Mà linh hồn là khí tụ đâu tan……
Rồi đêm nay Chúa sinh xuống trần gian
Có cứu chuộc con không? Ôi hỡi Chúa!

NGƯỜI hạnh phúc được co ro máng cỏ
Được mẹ hiền là Thánh nữ đồng trinh
Được cha nuôi Gio Sép quá tận tình
Được sưởi ấm bằng hơi loài gia súc

Được vua sợ bởi lung lay quyền lực
Được kinh hoàng lũ quỷ sớm tiêu tan
Được e dè tư tế giả nghĩa nhân
Được vu cáo khu trừ mưu thâm độc…

Con chỉ là thai nhi chưa được khóc
Chẳng được vui, chẳng hít được khí trời
Chẳng một lần cất tiếng gọi mẹ ơi
Nên hận quá, nỗi hờn này rất lớn

Ôi lạy Chúa linh hồn con lởn vởn
Bên nôi “vàng” khẩn thiết đấng toàn năng
Đưa con ngay về bến cửa vĩnh hằng
Cùng bầu bạn đoàn anh em thai hữu

Chỉ ở đó mới là nguồn vĩnh cửu
Đợi chờ NGƯỜI xong cứu độ muôn dân
Đợi chờ NGƯỜI mãn hạn kiếp trần gian
Về Chúa nhé bên con cùng hạnh phúc…
Bùi Nghiệp


21 tháng 12 2013

NOEL NGÀY CŨ




(Tứ tuyệt trường thiên)
Nửa vòng thế kỷ độ lên mười
Trang lứa đồng hành những thú vui
Năm ấy đông về mừng đón Chúa
Cùng làm hang đá giữa sân chơi

Tre trúc chặt về uốn lấy khung
Rạ rơm trải xuống đất khoanh vùng
Giấy bồi giấy báo vo làm đá
Bồ hóng sơn lên quét chất chồng

Cành cây tuốt lá còn trơ trụi
Vắt lọn bông gòn tạo tuyết rơi
Sao chổi ơ kìa mua giấy bóng!
Phất hồ khéo léo dựng lên trời

Vẽ ảnh giáng sinh lên giấy cứng
Hài đồng, cha mẹ với bò chiên
Thiên thần, chú mục, ba vua nữa
Thêm cả lạc đà đứng ngó nghiêng

Đồn lính chị vào xin tép pin
Anh về hý hoáy thắp bừng lên
Bóng đèn nhấp nháy lung linh quá
Nhảy cẫng hò reo rộn rã liền

Mẹ lần ruột tượng móc mươi đồng
Kẹo bánh mua về chất khá xôm
Lững thững bố ra cười tủm tỉm
Đi mượn cho đoàn chiếc măng sông

Đêm nay vua tự Trời sinh xuống
Cứu độ nhân trần giữa tuyết sương
Mái lá nhà quê mừng Chúa cả
Tưng bừng như thể chốn cung vương

Chiếu trải ra sân cho sạch sẽ
Mời làng nước đến ghé sang thăm
Gật gù cụ lão rung chòm cước
Em bé tung tăng nhảy quáng quàng

Đêm ấy vui hơn cả vạn đêm
Láng giềng tề tựu hát vang lên
Vinh danh Thiên Chúa nơi cao thằm
Xuống phước cho người được ấm yên

Năm mươi năm thoáng chẳng hề ngưng
Lại nhớ quê xưa quá quá chừng
Hồi tưởng quê nhà hằn trí não
Mơ về kỷ niệm lại rưng rưng…
Bùi Nghiệp

20 tháng 12 2013

MỤC ĐỒNG CA





Tôi chỉ mong làm kẻ mục đồng,
Gõ sừng trâu sênh phách khắp cô thôn,
Ngân nga sáo trúc tấu cung huyền nhiệm.
Gió đông hỡi! hãy cùng tôi hoà quyện,
Cung nhạc hèn dâng tặng Đấng Chí Tôn.
Người khiêm hạ giáng trần đêm lạnh giá.
Bởi vì ai? Vì loài người tất cả,
Tội lỗi ngập tràn, mê muội trầm luân.
Từ tổ tông tôi bội ước xa nguồn,
Vườn hạnh phúc xưa muộn phiền đóng cửa.
Lạy đấng cửu trùng! Đừng quên câu hứa…
                        -=*=-
Đêm nay đây, đêm của nghìn đêm,
Đêm nay đây, đêm của bình yên.
Cầu hạnh phúc nối giao hòa trời đất.
Đêm nay đây, linh hồn tôi ngây ngất,
Màu nhiệm Ngôi Hai cực thánh giáng trần,
Thông điệp hồng gởi xuống khắp muôn dân,
Ơn cứu độ chan hòa trong hoàn vũ.
Hướng về đây! Ơi ngàn ngàn tinh tú,
Cả không trung vọng xướng hát Thiên Thần,
Chào nhiệm màu vua chí thiện chí nhân,
Sinh hạ làm người khai ơn cứu độ.
Nhân loại u mê…lạnh lùng khép cửa…
                        -=*=-
Lũ chúng tôi đây, thân phận rất hèn,
Mà dưng không…dược tỏ lộ thiên nhan.
Nơi đồng vắng hắt hiu mùa tuyết lạnh.
Lạy Chúa Trời ơi! Hài nhi cô quạnh,
Giữa nôi hèn máng cỏ lừa chiên,
  lũ chúng tôi ngơ ngác kề bên,
Xin bái lạy - kính thờ - say chiêm ngắm.
Ngừng rơi nhé! Hỡi trùng trùng tuyết trắng,
Nhè nhẹ thôi! Hỡi lồng lộng gió đông,                                 
Và chúng tôi, nhen nhúm chút lửa hồng,
Mong sưởi ấm Chúa Hài Đồng bé bỏng.
Dâng lên Chúa tiềng sáo tơ ngập ngọng!...
Bùi Nghiệp

17 tháng 12 2013

HỊCH CỨU ĐỘ




(Liên vận)

Truyền lời Thượng đế;
Nghe tỏ chư dân!
Biển cả sông gần!
Non cao lũng thấp!

Vâng lệnh Đấng chin tầng, loan báo toàn dân cùng trời cuối đất;
Truyền lời vua mười cõi, đưa tin các tộc góc bể chân mây.
Tiếng hứa xưa thực hiện hôm nay;
Lời nguyền cũ xếp vào quá khứ.

Này đây:
Đấng cứu tinh chính là ái tử;
Vua ân độ đây thật minh quân.
Rời cung vàng lẫm liệt, nhập cõi trần mang xác thể phàm nhân;
Bỏ điện ngọc uy danh, vào dương thế độ linh hồn tục lụy.

Dùng tình thương cai trị;
Lấy nhân ái điều hành.
Bút công bình chép hằn rõ đan thanh;
Mực chính trực in đậm rành sắc biếc.

Gom chiên lành hợp quần đích thực, tặng ái truất giao hòa, xoa dịu người què- đui- hủi- điếc;
Tách sói dữ tan tác hoang mang,  gây oán thù chia rẽ, khu trừ đứa hiểm- dữ- cường- gian.
Cây gậy này nào biểu lộ quyền năng;
Bàn tay ấy chưa phô bày phép tắc.

Kẻ quyền quý đừng dương dương tự đắc;
Người đớn hèn chớ ảo não thân sầu.
Nào tin tưởng, chẳng ai bị bỏ rơi đâu;
Hãy cậy trông, không kẻ nào vô vọng cả!

Có nghe chăng:
 Ngôi Lời giáng hạ!
Đức Chúa lâm phàm.
Cung thánh thiêng rộng mở rộn ràng;
Cửa thần tướng mừng reo ngây ngất.

Khắp vũ trụ bừng bừng, vạn tinh tú hờn ghen trái đất;
Cả càn khôn dậy dậy, trăm ngân hà tị nạnh tinh cầu.
Quỷ sứ lắc đầu!
Ma vương đấm ngực!

Nhân nguyên tổ lại vun thành hồng phúc;
Quả tiền nhân nay hái được hồng ân.
Nắng sẽ bừng vầng sáng tỏa chiếu lan;
Mưa lại trút hạt long lanh tuôn đổ.

Hôm nay:
Một hài nhi nằm trong máng cỏ;
Hai phụ mẩu đứng cạnh nôi rơm.
Là vua trời đất, Đấng cởi bỏ bao trói buộc ách gông;
Chính Chúa vũ hoàn, Người tháo rời mọi vây ràng xiềng cũi.

Hãy vui mừng, hợp tiếng loa vang gọi;
Cùng phấn khởi, đồng nghe hịch vọng mời.
Vinh phước lắm! Đức Chúa ngự trên trời;
Bình an thay! Loài ngưởi đang dưới thế.

Truyền lời Thượng đế;
Nghe tỏ chư dân!

Bùi Nghiệp