(Giải khuyến khích GP Phan Thiết 2009)
Suối xanh róc rách,
Rừng biếc rì rào.
Thầm thì to nhỏ,
Tà-Pao! Tà-Pao!
Heo hút chốn Tánh Linh, cùng sơn dã trùng trùng thưởng
nguyệt.
Cheo leo nơi Bắc Ruộng, với lâm tuyền điệp điệp ngoạn sao.
Kìa xem!
Tượng Đức Mẹ tựa lưng sườn núi,
Bóng từ bi tỏa xuống thung bào.
Tay
thánh thiện từng ấp ôm bốn bể,
Mắt từ nhân đã bảo bọc năm châu.
Mẹ đứng đó: ơn thiêng tuôn đổ,
Con qùy đây: thần trí dạt dào!
Lòng yên ổn – dạ thảnh thơi, trút ưu phiền lận đận.
Xác bình an - hồn thanh thản, vơi khổ nhọc lao đao.
Gẫm xưa!
Tai trời - ách đất?
Biển xanh - ruộng dâu!
Hận thù khơi chết chóc,
Nghiệt ngã họa binh đao.
Thuở
nồi da nấu thịt, chốn hòn đạn mũi tên, vùng trận mạc thây phơi tựa núi.
Thời cốt nhục tương tàn, nơi ngọn lê đầu súng, bãi giao
tranh máu chảy thành ao.
Nương xơ xác lụi tàn bông trái,
Ruộng đìu hiu kiệt cạn hoa màu.
Vượn ngưng hót đêm khuya, lặng vắng lời ru trong vắt.
Chim thôi ca ngày sớm, bặt bằn tấu khúc thanh tao.
Vắn hay dài năm ngàn buổi ba đào? Mẹ lạc con sầu bi thống thiết.
Chày hay chóng mười lăm năm binh biến? Con xa mẹ nức nở
nghẹn ngào.
Hỡi ơi!
Nghìn năm đất nước,
Một cuộc bể dâu?
Tà-Pao đây còn đó,
Bóng mẹ khuất nơi đâu?
Đường lên núi rêu phong lá phủ,
Lối xuống khe cỏ mọc gai rào.
Người già vẹt lối đường xưa, ánh nguyệt tận chiếu lưng còng
gối mỏi.
Lũ trẻ luồn ngong ngách
cũ, bóng tà dương soi mặt ủ mày chau.
Ô kìa pho tượng Bà ủ dột!
Đây rồi hình dáng Mẹ thương đau!
Tượng thánh đìu hiu, thân loang lổ bom cày đạn xới.
Đàn chiên quy tụ, gót vẹo xiêu ruột xót dạ cào.
Tao ngộ mây tuôn lệ đổ,
Trùng phùng suối ngập châu trào.
Phải nắn cho thẳng mô đồi rêu bám,
Cần san cho bằng lũng
đất cỏ khâu…
Ngày nay:
Chốn thâm sơn khách khách trước sau, bậc tam cấp chen chân trẩy
tới.
Nơi cùng cốc người người lên xuống, từ bốn miền nô nức kéo
vào.
Đường ba hướng hành hương chiêm ngắm,
Khách mười phương tấp nập nguyện cầu.
Con dưới thế ngước đầu xin ân thánh sủng,
Mẹ trên Trời ghé mắt giáng phúc nhiệm màu.
Đôi mắt đẹp rạng ngời - song bích ngọc.
Một khuôn dong thánh thóat – nhất trân châu.
Vạt áo trắng tinh tuyền che ngân hải,
Mão triều thiên rực rỡ lấp tinh cầu.
Cúi xin mẹ bao dung, con mê lầm đắm đuối,
Tấu lạy bà phù hộ, đấng bảo bọc cầu bầu.
Cứu vớt con trầm luân nơi bể khổ,
Độ trì con ngụp lặn giữa ba đào…
Róc rách suối xanh thầm thĩ,
Rì rào rừng biếc lao xao.
Mai sau, thiên kỷ!
Tà-Pao! Tà-Pao!
Bùi Nghiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét