Kinh Thánh Cựu
Ước
SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày
01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương
Phần Thứ Nhất
- Chương 01 -
1.
PHÙ VÂN (Gv1,
2-11)
Phù vân tiếp nối lại phù vân
Ảo ảnh bày ra lại biến dần
Lợi lộc gì đâu mà vất vả
Vầng dương sớm tối chuyển thời gian
Thế hệ này thay thế hệ qua
Địa cầu còn đó tựa sân ga
Ngày đêm chứng kiến ly tao đó
Nuốt nỗi u hoài ngậm xót xa
Mặt trời mọc lặn hướng đông tây
Nam Bắc đi về gió chuyển xoay
Sông suối từ nguồn xuôi biển cả
Làm sao cho đủ chẳng khi đầy
Mắt thấy tai nghe tưởng rất nhiều
Thử này góp lại chẳng bao nhiêu
Có gì mới mẻ luôn từ trước
Nhàm chán cạn dâng nước thủy triều
Rồi ra quên hết những người xưa
Nhung nhớ đầu môi chỉ thấy thừa
Cũng vậy mai này con cháu họ
Chiều về hờ hững chuyện ban trưa.
2.
TÂM SỰ (Gv1,
12-18)
Tôi
(*) dù hoàng đế quản chư dân
Nhưng
lại truy tìm gốc chú tâm
Lấy
trí khôn ngoan hòng khảo sát
Bày
cho dương thế việc nên làm
Tôi
đã nhận ra dưới thái dương
Dã
tràng xe cát nhọc trăm đường
Điều
cong khó uốn thành ngay thẳng
Việc
thiếu đếm hoài cùng thế luôn
Tự
nhủ rằng tôi quyết góp công
Bao
điều trí tuệ của cha ông
Đâu
là kiến thức, đâu khờ dại
Cống
hiến chư dân nghiệm trải lòng
Càng
lắm khôn ngoan chỉ chuốc phiền
Càng
nhiều hiểu biết chẳng an nhiên
Chỉ
là công dã tràng xe cát
Dưới
vũ trụ quan chỉ hão huyền
(*)
Chữ Tôi ở đây và cả những bài sau là của tác giả: Vua Cô-he-lét, con vua
Sa-lô-mông, trị vì nước Do Thái cổ, khoảng năm 300 trước công nguyên .