Trang

Nhãn

30 tháng 11 2013

TÙ NHÂN BA-BY-LON.




            (Cảm tác Tv.137. (136)

Lưu đày phát vãng,
Con cái Si-on!
Đứng ngồi than thở,
Khóc lóc nỉ non.

Trường giang lớp lớp lấp xô, bến nước bồi hồi sóng vỗ.
Dương liễu rì rào ngọn lả, thông reo than vãn nguồn cơn.
Khúc tỳ bà chẳng rung dây dìu dặt,
Câu sáo địch nào bật  tiếng véo von.

Nhớ tổ tông:
Sách Các Vua ghi - Thái bình thạnh trị,
Sử Biên Niên chép - Ấm áo no cơm.
Vua trung tín cậy Gia-vê phù trợ,
Dân an lành nhờ Thiên Chúa gia ơn.

Rộn rã tám hướng cửa ô, điện Giê-ru-sa-lem mở hội!
Tưng bừng mười hai chi họ, thành Si-on nao nức dập dồn.
Cờ tung gió lộng, kèn trống rền vang, nhịp nhàng cung thương sênh phách.
Đèn nến lung linh, khói hương nghi ngút, phơi phới đỏ tía xanh hồng .

Rộn ràng nam thanh nữ tú,
Nao nức phụ tử vợ chồng.
Thầy thượng tế lễ tòan thiêu dâng Thượng Đế,
Đức minh quân vui nhảy múa rước Bia Hòm.

Thần khí Chúa phủ tràn chở che xã tắc,
Đấng Mê-si ngự giữa bảo vệ giang sơn.
Trang thánh vịnh bồi hồi ấp ngực,
Chữ huấn ca canh cánh nằm lòng.
Một giải sơn hà - mưa hòa nam bắc,
Hai miền đất nước - gió thuận tây đông.

Mà hôm nay:
Vong ân nghĩa quên lời giao kết,
Bội thệ minh phụ chữ keo sơn.
No cơm ấm cật , thờ phụng ngẫu thần, gây nhà tan cửa nát,
Ngạo mạn kiêu căng, dể duôi Thiên Chúa, tạo quốc phá gia vong.

Cơn thịnh nộ trời cao giáng họa,
Nỗi chán chê đất thấp trỗi hờn.
Lời ngôn sứ giả ngây giả điếc,
Tiếng tiên tri nước đổ lá môn.

Tới lúc quân địch công thành, hung hăng đạp phăng tàn sát,
Đến khi kẻ thù đốt điện, bừng bừng lửa cháy tiêu vong.
Chốn núi kiếm lạc đao: thây chồng thành núi,
Nơi rừng gươm lọan giáo: máu chảy thành sông.

Con cái Ê-đôm, biệt xứ lưu đày khổ sai phu dịch,
Quan quyền vua chúa, tru di dòng tộc tận diệt sinh tồn.
Bởi chưng phản nghịch, bởi lỗi ngập tràn, đấng  Ya-vê đổ cơn án phạt,
Do tội khinh nhờn, do tâm tự đắc, nên Thượng Đế trút giận thanh trừng.

Thương ôi:
Nơi quê người xứ lạ,
Bến nước Ba-by-lon!
Hờ hững huyền cầm treo cành dương liễu,
Nhọc nhằn ôm gối tựa gốc cổ thông.

Mặc quan ngục van nài hát xướng,
Mặc lính canh cổ xúy nao lòng.
Đàn chi nữa khi sa cơ lỡ vận?
Hát gì đây thân cá chậu chim lồng?

Trước quân thù môi chúc tụng thề khâu nơi miệng!
Trong đất khách lưỡi xướng ca nguyện dính với hàm.
Giê-ru-sa-lem ơi, nếu lòng này hờ hững,
Ya-vê Thiên Chúa hỡi, tay tôi sẽ tê mòn.

Thân lạy Chúa vì giao ước cũ , xin đổ sương mai ban người cứu độ,
Tấu lạy Trời nhớ tổ tiên xưa, xin tràn mưa móc hiện đấng chí công.

Chờ mong héo hắt!
Trông đợi mõi mòn!...

Bùi Nghiệp

29 tháng 11 2013

SÁCH GIẢNG VIÊN - PHẦN I/ CHƯƠNG 12

Kinh Thánh Cựu Ước
 SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày 01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương


17. CHUNG CUỘC (Gv12, 1-14)
Giữa tuổi thanh xuân phải nhớ này
Đấng nào tác tạo xác hồn đây?
Rồi mai òa ập tai ương đến
Xuân sắc vèo qua đoạn tháng ngày

Chớ đợi đêm về vắng ánh quang
Vầng trăng tinh tú thoắt tiêu tan
Mây đen tụ lại nhưng khô hạn
Tất cả không còn chỉ tối tăm

Lúc ấy người già lẩy bẩy run
Chàng trai vạm vỡ bước khom lưng
Thiếu nữ rời tay khuôn bột hết
Đàn bà ngơ ngác tóc buông tung

Cửa chính nơi nhà đóng chặt then
Âm thanh sinh hoạt tắt ngày đêm
Đường đi hơi dốc mà chân ngã
Sợ hãi kinh hoàng vụt dấy lên

Biền đổi hoa đào ngả sắc tang
Nhạt phèo trái quả chuyển mùi hăng
Con người tiến đến mơi mồ lạnh
Tiếng khóc u hoài lệ chứa chan

Trâm gẫy bình rơi chớ đợi chờ
Mảnh sành chum vại vỡ nằm trơ
Đứt dây ròng rọc chìm sâu giếng
Chớ đợi ngày này hóa bụi tro

Hơi thở phàm nhân đã lụi dần
Trả về Thiên Chúa những hồng ân
Xong rồi tất cả điêu tàn hết
Hai chữ phù vân quả rõ ràng

Lời kết (SÁCH GIẢNG VIÊN)
Tác giả minh quân bậc thánh hiền
Nhìn xa trông rộng lẽ siêu nhiên
Lời hay ý đẹp phô trên giấy
Để lại chư dân tấm ý truyền

Bút nhọn như đòng sắc tựa đao
Vững vàng sừng sững vút lên cao
Đá mòn nước chảy dù thay đổi
Ngạn ngữ lưu tồn chẳng đảo chao

Tất cả mọi điều trên thế gian
Quy về một mối thật chu toàn
Tuân hành thánh lệnh từ Thiên Chúa
Mối đạo ban truyền giữ chính đoan

SÁCH GIẢNG VIÊN - PHẦN I/ CHƯƠNG 11

Kinh Thánh Cựu Ước
 SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày 01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương


 

















- Chương 11 –

16. AN MỆNH (Gv11, 1-10)

Lương thực của mình hãy phát phân
Dù năm hoặc bảy chẳng tần ngần
Làm sao biết được nguồn tai họa
Ập đến ngày mai đã nảy mầm

Mây nặng thì mưa lẽ hiển nhiên
Cây nghiêng theo hướng ngã xuôi triền
Mải mê ngắm gió quên gieo giống
Gặt hái làm sau hỡi kẻ điên?

Biết gió đi đâu thổi hướng nào?
Bào thai bụng mẹ lớn làm sao?
Công trình tạo hóa ngày nay thấy
Rồi biết mai này sẽ đến đâu?

Buổi sáng đi gieo nối tiếp ngày
Trưa chiều liên tục chớ ngừng tay
Đôi lần ước muốn mầm lên một
May mắn thành công đến cả hai

Dịu êm ánh sáng rọi vô ngần
Tận hưởng khi già thọ bản thân
Phải nhớ đêm đen dài kéo đến
Cuối cùng tất cả chỉ phù vân

Vui lên hưởng thụ cả thời xuân
Này bạn thanh niên chớ có buồn
Phiền não bao nhiêu đừng giữ lai
Mai này tất cả cũng phù vân
 

28 tháng 11 2013

VÌ TÔI LÀ LINH MỤC

  Chuyện phiếm của Gã Siêu.

Theo lịch năm thánh, thì ngày 30 tháng 6 kính Thánh tâm Chúa Giêsu, cũng là ngày thánh hóa các linh mục, vì thế gã xin viết đôi điều vun vặt về chuyện này.
Đối với người Việt nam, đề tài linh mục cho đến bây giờ vẫn còn là một đề tài lạ lẫm, bởi đó thỉnh thoảng nó lại được lôi lên sân khấu, nhét vào phim ảnh hay được những ngòi bút đá động tới, mỗi lần như thế thì thường gây nên nhiều ấn tượng, nhiều chú ý và nhiều ồn ào.
Nếu gã nhớ không lầm thì hồi trước giải phóng, Lệ Hằng, một nhà văn nữ, đã viết cuốn tiểu thuyết mang tựa đề là “Tóc mây”, nói về cuộc tình giữa Tố Kim, một cô sinh viên Đà lạt, với Hà vĩnh Duy (?), một linh mục nhạc sĩ.

26 tháng 11 2013

NGƯỜI MẸ

 Chuyện phiếm của Gã Siêu.


Mỗi khi tán hươu tán vượn xong một mẩu chuyện phiếm, bao giờ gã cũng tự thưởng cho mình một điếu thuốc lào. Sau đó, bèn đưa cho mấy đứa em đọc thử để hy vọng nhận được mấy lời khen cho phổng mũi, chứ mèo khen mèo dài đuôi, mình cứ khen và tự khen mãi thấy cũng… kỳ.
Tuy nhiên, hễ bài nào đụng tới đờn bà, thì lập tức gã liền bị cô em gái lườm nguýt hay trề môi ra chê bai mà phán :
- Anh chỉ được cái nước “bôi bác” phe kẹp tóc mà thôi. Liệu hồn đấy, em còn để tội cho đó…

24 tháng 11 2013

BỔN ĐẠO…MỚI



 Chuyện phiếm của Gã Siêu
.

Theo lịch năm thánh hai ngàn, thì trong tháng tư có hai ngày đáng được lưu ý, đó là Chúa nhật lễ lá, ngày mười sáu, thánh hóa giới trẻ và Chúa nhật thứ hai Phục sinh, ngày ba mươi, cầu cho các tân tòng. Giới trẻ thì đã được nhiều người chiếu cố, nếu gã có nói thêm thì cũng bằng thừa vì chỉ lặp lại những cao kiến của thiên hạ, khiến cho những người dễ tính nhất cũng phải lên tiếng ca cẩm :
-Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.
Thế là đành phải chọn đề tài về tân tòng, được gọi một cách nôm na là bổn đạo mới. Một đề tài hơi khô khan và khó nuốt, nhưng một liều thì ba bảy cũng liều. Đêm nằm “vắt chân lên trán”, lục lạo trong đầu óc tìm xem có cái gì hay ho để mà tán hiêu tán vượn, rồi thì phó mặc, đứng ngó xem “con tạo xoay vần đến đâu” thì đến.

Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XXXIV Thường Niên Năm C.

Phân tích và Chia sẻ - Nguyễn Viết Tâm
(24/11/2013) - (Lc 23, 35-43)
ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ VUA VŨ TRỤ

Nguyên văn Bài Tin mừng:

Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!”

Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống và nói: “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi!”

Phía trên đầu Người, có bản án viết: “Đây là vua người Do-thái.”

23 tháng 11 2013

BÀ XÃ



 Chuyện phiếm của Gã Siêu.


Trong bức thư mới nhất đề ngày 15 tháng 11 năm 1999, cụ chủ nhiệm báo Mục vụ đã than thở cả tiếng “mí” gã như sau :
“Ở Thụy sĩ cũng như ở các nước Âu Mỹ nói chung, các đấng ông chồng mày râu thường về Việt Nam chim chuột…lang chạ hay kiếm đại bà vợ bé nào đó để dành, lâu lâu vừa trở lại thăm quê hương, vừa đi nghỉ hè, lại vừa có sẵn của xài mà vợ con không mấy khi hay biết. Vì nếu biết, thì gia đình sẽ đi đến chỗ xào xáo và tan vỡ từng mảnh. Chỉ tội nghiệp cho những đứa con vì không còn thấy được cảnh đầm ấm nữa. Các bà thì một số đi làm có tiền, ra ngoài xã hội cũng đua đòi, đi đến chỗ bình quyền, rồi lộng quyền. Kết cục cũng lại là đổ vỡ. Vợ chồng mỗi người một nhà. Những đứa con có hai nhà mà vẫn không có được một mái ấm trong đời…

21 tháng 11 2013

VALENTINE VÀ NGƯỜI TÌNH.


  Chuyện phiếm của Gã Siêu.

Nếu mở lịch năm thánh 2000, gã thấy trong tháng hai có rất nhiều ngày lễ đáng nói. Chẳng hạn ngày mồng 2 thánh hóa tu sĩ, rồi ba ngày tết nguyên đán theo truyền thống dân tộc, ngày 11 thánh hóa bệnh nhân và người tàn tật, ngày 18 cầu cho các nghệ sĩ, ngày 22 cầu cho các viên chức phục vụ giáo xứ, ngày 27 cầu cho các nhân viên y tế, riêng gã thì chọn ngày 14, được gọi theo tiếng Ăng lê là “Valentine’s day”, cầu cho những người chuẩn bị lập gia đình. Bởi vì, chuyện tình yêu ở mọi nơi và trong mọi lúc, xưa cũng như nay, tây cũng như ta, vốn dĩ đã là chuyện mê ly và hấp dẫn.

20 tháng 11 2013

SÁCH GIẢNG VIÊN - PHẦN I/ CHƯƠNG 11

Kinh Thánh Cựu Ước
SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày 01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương


Phần Thứ Nhất



- Chương 11 –

16. AN MỆNH (Gv11, 1-10)

Lương thực của mình hãy phát phân
Dù năm hoặc bảy chẳng tần ngần
Làm sao biết được nguồn tai họa
Ập đến ngày mai đã nảy mầm

Mây nặng thì mưa lẽ hiển nhiên
Cây nghiêng theo hướng ngã xuôi triền
Mải mê ngắm gió quên gieo giống
Gặt hái làm sau hỡi kẻ điên?

Biết gió đi đâu thổi hướng nào?
Bào thai bụng mẹ lớn làm sao?
Công trình tạo hóa ngày nay thấy
Rồi biết mai này sẽ đến đâu?

Buổi sáng đi gieo nối tiếp ngày
Trưa chiều liên tục chớ ngừng tay
Đôi lần ước muốn mầm lên một
May mắn thành công đến cả hai

Dịu êm ánh sáng rọi vô ngần
Tận hưởng khi già thọ bản thân
Phải nhớ đêm đen dài kéo đến
Cuối cùng tất cả chỉ phù vân

Vui lên hưởng thụ cả thời xuân
Này bạn thanh niên chớ có buồn
Phiền não bao nhiêu đừng giữ lai
Mai này tất cả cũng phù vân