Kinh Thánh Cựu
Ước
SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày
01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương
- Chương 03 –
5. TỬ VONG (Gv3, 1-11)
Nhân sinh đang sống dưới bầu
trời
Thuận nghịch chung hòa tách
nhập thôi
Sống chết con đường hai kiếp
khổ
Mất còn đôi ngả rõ ràng thôi
Một độ trồng cây lại nhổ đi
Giết rồi cứu chữa ngỡ tường
suy
Xây xong đạp đổ thành công
cốc
Hết khóc lại cười chuyện thị
phi
Than thở não nùng đến múa ca
Lượm quăng hòn đá tận xa xa
Hôn rồi hất hủi đầy mâu
thuẫn
Tìm kiếm kho tàng lại vứt
qua
Xé rách tan tành tiếp vá khâu
Lặng thinh - gào thét thói đâu đâu
Ghét- yêu lẫn lộn nay mai đó
Gây chiến- làm hòa chuyện bể dâu
Vất vả còng lưng được nỗi gì?
Ơn trên trao phó thẳng đường đi
Lòng luôn tin tưởng vào Thiên Chúa
Phó thác tâm tình phận khắc ghi
Này ơn Thiên chúa giáng chư dân
Vũ trụ bao la mãi chuyển vần
Một chút tuệ khôn bằng hạt cát
Làm sao thấu triệt mọi tinh vân
6.
THIÊN ĐỊNH
(Gv3, 12-22)
Tôi đã nhận ra với kiếp người
Nhàn vui thoải mái tuyệt trong đời
Là quà Thiên chúa ban ưu ái
Phải biết tri ân chớ dể duôi
Công trình Thiên Chúa mãi trường tồn
Chẳng bớt không thêm giữ đúng gồm
Hành động quang minh truyền thụ tạo
Phàm trần tôn kính nhớ luôn luôn
Điều gì hiện hữu cứ mãi thôi
Sẽ có, ngày xưa
đã có rồi
Thiên Chúa truy tìm điều đã mất
Bù nguyên đầy đủ mọi cơ trời
Dưới ánh Thái dương cũng lộ hình
Gian manh xảo trá chốn công đình
Ác đức nhập lòng bày quan án
Hại người công chính phải điêu linh
Con người thụ tạo giống như nhau
Như thể muôn loài khác biệt đâu
Sinh tử cùng chung đồng số phận
Phù vân nối tiếp một cung sầu
Tất cả đi về cõi lặng không
Bụi tro nguyên gốc trở về xong
Khác chăng sinh khí điều cao thấp
Cửa tử qua rồi
biết nữa chăng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét