Kinh Thánh Cựu
Ước
SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày
01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương
17. CHUNG
CUỘC (Gv12, 1-14)
Giữa tuổi thanh xuân phải nhớ này
Đấng nào tác tạo xác hồn đây?
Rồi mai òa ập tai ương đến
Xuân sắc vèo qua đoạn tháng ngày
Chớ đợi đêm về vắng ánh quang
Vầng trăng tinh tú thoắt tiêu tan
Mây đen tụ lại nhưng khô hạn
Tất cả không còn chỉ tối tăm
Lúc ấy người già lẩy bẩy run
Chàng trai vạm vỡ bước khom lưng
Thiếu nữ rời tay khuôn bột hết
Đàn bà ngơ ngác tóc buông tung
Cửa chính nơi nhà đóng chặt then
Âm thanh sinh hoạt tắt ngày đêm
Đường đi hơi dốc mà chân ngã
Sợ hãi kinh hoàng vụt dấy lên
Biền đổi hoa đào ngả sắc tang
Nhạt phèo trái quả chuyển mùi hăng
Con người tiến đến mơi mồ lạnh
Tiếng khóc u hoài lệ chứa chan
Trâm gẫy bình rơi chớ đợi chờ
Mảnh sành chum vại vỡ nằm trơ
Đứt dây ròng rọc chìm sâu giếng
Chớ đợi ngày này hóa bụi tro
Hơi thở phàm nhân đã lụi dần
Trả về Thiên Chúa những hồng ân
Xong rồi tất cả điêu tàn hết
Hai chữ phù vân quả rõ ràng
Lời kết (SÁCH GIẢNG VIÊN)
Tác giả minh quân bậc thánh
hiền
Nhìn xa trông rộng lẽ siêu
nhiên
Lời hay ý đẹp phô trên giấy
Để lại chư dân tấm ý truyền
Bút nhọn như đòng sắc tựa
đao
Vững vàng sừng sững vút lên
cao
Đá mòn nước chảy dù thay đổi
Ngạn ngữ lưu tồn chẳng đảo
chao
Tất cả mọi điều trên thế
gian
Quy về một mối thật chu toàn
Tuân hành thánh lệnh từ
Thiên Chúa
Mối đạo ban truyền giữ chính
đoan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét