Kinh Thánh Cựu
Ước
SÁCH GIẢNG VIÊN
Bản dịch Việt Ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các
Giờ Kinh Phụng Vụ
Số xuất bản: 146-2/XB – QLXB ngày
01.3.1999.
Phỏng dệt thơ: Bóng Tà Dương
- Chương 06 –
10. TỰ VẤN (Gv 6, 1-12)
Thiên chúa ban nhiều lại lấy
đi
Tiền tài danh vọng thịnh rồi
suy
Để cho trần thế điều chiêm
nghiệm
Hai chữ phù vân gặt hái gì!
Con đàn cháu đống sống trăm
năm
Chết lại bơ vơ chẳng đất nằm
Bất hạnh hơn là thai phụ nọ
Hài nhi uổng tử thật âm thầm
Chết yểu thai nhi chẳng
trống kèn
Mặt trời đâu thấy chỉ màu
đen
Chôn vùi một kiếp trong tăm
tối
Hạnh phúc hơn là lão thọ
trên
Dẫu sống trăm năm cứ não
phiền
Ích gì lại chuốc đủ oan
khiên
Con đường định mệnh đi về
đích
Huyệt mộ sau cùng thật hiển
nhiên
Cửa hang khổ ải chỉ do mồm
Thèm muốn bao giờ thỏa mãn
xong
Khôn dại hai đường đều miệng
cả
Thả mồi bắt bóng thật long
đong
Tôi có là chi hiện hữu thôi
Cớ gì tranh luận mỏi đầu môi
Nói nhiều vô ích thêm huyền hão
Lợi lộc đâu đâu kẻ lắm lời
Hỏi rằng ai biết kiếp phù du
Cuộc sống ra sao cứ mịt mù
Nhắm mắt xuôi tay đời chấm hết
Còn gì sau đó tiếp ngàn thu???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét